Càng ngày tôi càng cảm thấy quen thuộc và dễ chịu với vòng ôm ấm áp của anh Ngủ Yên mỗi sáng. Hôm nay là lần đầu tôi gối trên tay anh Ngủ Yên, đầu rúc vào trong l*иg ngực anh ta, cả cơ thể được tay anh ta ôm lấy cực kì gọn gàng và vừa vặn.
Tôi tỉnh không được bao lâu thì anh ta cũng thức dậy, cười đến là rạng rỡ và ôm lấy tôi chặt hơn. Tôi chưa kịp thấy anh Ngủ Yên đáng yêu thì anh ta nói...
"Em còn đau không?"
Đó là một câu hỏi thăm, nhưng tôi đánh anh ta.
Lần đầu tiên trong cuộc đời tôi đánh anh ta, cũng chỉ là một cái đánh nhẹ vào vai nhưng tôi thấy nó rất lạ. Bởi tôi luôn thấy là mình kiềm chế rất tốt, chưa động tay động chân đánh ai bao giờ, vừa rồi nghĩ kiểu gì cũng thấy giống đánh yêu.
Anh Ngủ Yên bị đánh mà cũng cười ngu, nhìn tôi thì thầm: "Anh muốn nghỉ làm quá."
Vừa nói vừa sờ soạng lên eo tôi.
Nhìn giờ thấy vẫn còn sớm, mà tôi cũng chưa chuẩn bị đồ nấu để làm cơm trưa, tính ra thì hôm nay thừa khá nhiều thời gian nên tôi quyết định nằm lại nói chuyện với anh ta: "Anh là Tổng giám đốc, không thể nói chuyện như thế với thư ký được. Hôm qua anh nghỉ, đầu mục công việc dồn lại một cục kìa."
"... Làm gì nhiều đến mức ấy?"
"Em tưởng anh chỉ lười việc nhà, đến việc công ty anh cũng lười vậy?"
"Làm gì có ai tình nguyện đi làm. Ở nhà với em Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chi-ngu-yen/3450354/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.