*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm sau anh Ngủ Yên đòi đưa tôi đi làm nhưng tôi vẫn cố chấp tự đi xe của mình. Tới cuối ngày tôi vội vã chạy về để đón Huy và Nhung ở đầu ngõ. Hôm nay thứ Sáu là ngày hai đứa chúng qua nhà tôi để thứ Bảy đi nộp sơ nhập học, sau đó tận dụng nốt tối thứ Bảy và cả ngày Chủ nhật để đi chơi.
Nhung vừa thấy tôi đã chạy tới ôm chầm, tôi cân ba đèo hai đứa vào trong ngõ, lúc này mới hơi suy nghĩ việc nếu đưa hai đứa này đi chơi thì không dùng xe máy của mình được, phải thuê taxi. Có lẽ nên thử book Grab hay Bee gì đó.
Khi về thấy cổng và cửa nhà không khoá, trong sân có dựng một chiếc xe đạp, tôi ngờ ngợ không dám tiến vào vì sợ không biết phải giải thích với hai đứa nó thế nào.
Nhung và Huy vừa mở cửa chính, nhìn vào phòng khách thấy bên trong xếp toàn thùng các tông trông như cái kho, sợ hãi nói: "Nơi chị ở thế này sao?"
Tôi vội giải thích: "Phòng này chị không tiếp khách bao giờ nên chị để hàng hoá. Gần đây chị không bán nên nó vẫn còn ở đấy."
"Ồ."
"Sau này hai đứa tới đây, chị sẽ dọn phòng khách để hai đứa có chỗ đi lại, Huy thì ở tầng trên, còn Nhung ở phòng trong với chị. Tầng 2 có một cái phòng nhỏ để trống bên cạnh sân thượng, lát em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chi-ngu-yen/3450347/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.