Tan làm, tôi lúng túng đi về phía thang máy riêng của tổng giám đốc ở phía cuối dãy trong tâm trạng nơm nớp lo sợ có ai đó nhìn thấy. May là thông thường chẳng có ai đi về phía này nên tôi thành công chui vào thang máy một cách bí mật.
Hơi khó hiểu là, khi thang máy tới tầng 12 đột nhiên dừng lại, cửa mở ra, anh Ngủ Yên với bộ vest đẹp đẽ bước vào trong đứng cạnh tôi.
"Trùng hợp quá." Anh ta nói.
"Vâng, đúng là như vậy."
Tôi đáp, sau đó rũ mắt nhìn xuống đầu mũi giày của mình, cố gắng không nghĩ đến điều Minh nói hồi chiều. Tôi đang suy xét đến việc chịu đựng việc ở chung với anh Ngủ Yên đến hết tuần, rồi xin nghỉ việc luôn cho lành. Bởi anh ta khiến tôi bắt đầu tham lam.
Tham lam và có chút ảo tưởng về tình cảm anh ta dành cho tôi. Đường đường là tổng giám đốc công ty lớn, chắc chắn chẳng thiếu phụ nữ, sao lại dây dưa với tôi nhỉ?
Tôi của bình thường chắc chắn sẽ không dây dưa với một người đàn ông quá 30 giây, nhưng riêng anh Ngủ Yên thì... luôn đưa tôi vào một hoàn cảnh đặc biệt nào đó để ép tôi chấp nhận với việc dây dưa. Tôi không biết mình sai từ đoạn nào, nhưng giờ muốn sửa chữa thì quá khó vì tôi biết mình thích anh ta, thích cảm giác ở bên cạnh anh ta, thích nấu ăn cho anh ta nữa.
Tôi cũng không rõ anh ta nghĩ về tôi như thế nào, nhưng tôi không dám hỏi. Nếu có hỏi chắc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chi-ngu-yen/3450339/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.