Anh Ngủ Yên hỏi tôi làm sao có thể ngủ không có điều hoà vào một ngày trời 37 độ được.
Vì không muốn mất thời gian sửa điều hoà nên tôi quyết định đi mua cái mới luôn. Tôi và anh Ngủ Yên ngồi ăn kem que trong lúc ngắm mông anh thợ lắp điều hòa, mỗi người ăn liền một lúc 3-4 cái.
"Tối nay ăn gì?" Anh Ngủ Yên hỏi.
"Thợ xăm bảo là kiêng bò gà hải sản trứng bia rượu."
Anh Ngủ Yên nghe đến đoạn kiêng khem trông cũng rầu rầu.
Trái lại tôi tuy đã ăn sơn hào hải vị suốt mấy ngày qua nhưng cũng không đến mức thiết tha chúng. Thói quen ăn cơm tự nấu đương nhiên không thể ngày một ngày hai mà bỏ được, vì vậy tôi cứ theo lẽ thường đi chợ nấu ăn.
Tối hôm đó khi tôi bưng mâm cơm toả hương thơm nghi ngút lên bàn, anh Ngủ Yên ngạc nhiên lắm. Anh ta nói: "Nếu không phải tôi đi chợ cùng và đứng trong bếp xem, tôi cũng không tưởng tượng được việc cô nấu mâm cơm này."
"Điều gì khiến anh nghĩ vậy?"
"Từ lúc ở đây có ngày nào không ăn quán hoặc mua đồ ăn sẵn về đâu?"
Tôi gật gù tán thành. Có lẽ trong suy nghĩ của anh ta tôi là loại con gái ưa sống hưởng thụ, lười nấu ăn, thần kinh bất ổn động tí là khóc, ham chơi lười làm cả ngày nghịch điện thoại.
Hồi trưa trời nóng không có tâm trạng ăn uống gì nên chúng tôi đi ăn nhè nhẹ mấy que kem Tràng Tiền, sau đó trên đường xăm về còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chi-ngu-yen/3450318/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.