Tuy năm giờ sáng mới ngủ nhưng tôi vẫn rất quy củ thức dậy lúc bảy giờ, quyết định việc đầu tiên mình sẽ làm là ăn sáng. Tôi chưa bao giờ ăn sáng trong cả cuộc đời tự lập của mình.
Thế là tôi chạy ra đầu ngõ mua một bát phở bò, một chiếc bánh bao nhân phô mai, một chiếc bánh mì kẹp pate thịt nướng và một suất cháo sườn sụn. Mặc dù tôi thấy đống đồ ăn này hơi lố quá rồi, nhưng giờ tôi chỉ sợ tiêu không hết tiền chứ cũng chẳng sợ ăn không hết đồ.
Về đến nơi đã thấy người đàn ông kia tỉnh dậy, có lẽ là do vừa rồi tôi kéo cửa sắt hơi mạnh tay gây tiếng ồn.
Anh ta liếc mắt nhìn tôi tay xách nách mang, dường như đang đánh giá tôi từ trên xuống dưới.
"Anh nhìn tôi cứ như kiểu tôi là người đột nhập nhà anh thế." Chẳng hiểu sao tôi không hề so đo với anh ta, cũng chẳng thèm hỏi anh ta là ai, tại sao bị thương, tôi chỉ hỏi: "Anh có phải tội phạm bị truy nã không?"
"Không."
"Vậy thì được."
Như vậy là đủ trong phạm vi chấp nhận của tôi rồi. Có vẻ anh ta bất ngờ khi tôi không hỏi gì thêm nhưng tôi cũng mặc kệ. Tôi chưa có ý định kể về chuyện mình sắp chết cho một người xa lạ.
Anh ta nhìn mấy món đồ ăn sáng tôi mang về, ngập ngừng nói: "Số tiền hôm trước tôi đưa cô, cái đó cô cứ giữ lấy để làm..."
"Tiền nào?" Tôi hỏi.
"Tiền..." Anh ta lại bắt đầu nhìn tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chi-ngu-yen/3450312/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.