Thiếp ở đầu sông,
Chàng ở cuối sông,
Ngày ngày nhớ chàng mà chẳng thấy,
Nhưng hai ta cùng uống nước Trường giang. Chương mới nhất tại || trùmtr𝘶уệ n.Vn ||
Cổ nhân thật lợi hại, tương tư người yêu cũng có thể văn vở thốt lên vài câu.
Đáng tiếc, cô không sống ở đầu Trường Giang, bác sĩ cũng không ở hạ lưu sông Trường Giang. Nơi cô sống thậm chí còn không ở cạnh sông Hoàng Hà, càng chớ bảo cô viết vài dòng thơ văn vẻ bày tỏ tình yêu đối với bác sĩ.
Khi nhớ bác sĩ, cô chỉ biết tức giận trong bụng, thầm niệm chú "Lan Thiện Văn, cứ đợi đấy cho bà!" nhằm tưởng tượng trăm ngàn cách cắn bác sĩ nếu có ngày gặp lại.
Nếu không, cô sẽ không thể chịu đựng được.
Cô không có ý chí như Vương Bảo Xuyến, nếu cô ngồi im một chỗ đợi bác sĩ mười sáu năm, sợ rằng đến lúc đó Mục Mục đã gả đi.
Ở nơi nhỏ bé này, những cô gái trạc tuổi cô đã kết hôn và sinh con, chẳng mấy chốc sẽ yên bề gia thất.
Ngay cả anh ba của cô cũng không chịu nổi những tràng khuyên nhủ của mẹ cô. Vào lập đông, anh đã đính hôn với một cô gái địa phương có hoàn cảnh gia đình cũng ổn. Hai cô bé được cô nhặt về cũng đã có ý trung nhân.
Cô có con nhưng không có chồng, mặc dù không tránh khỏi bị người ta bịa đặt vài câu, nhưng nơi này không giống Ma Tử Lĩnh, thói đời cũng không mục nát như trước đây, điều tốt và điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chi-hoa/2852611/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.