“Chỉ là bệnh sởi thông thường mà thôi, anh chỉ cần về nhà kéo rèm lại rồi ngủ một giấc thật ngon.” Bác sĩ điều trị tại bệnh viện St. Louis vừa treo ống nghe vừa ngáp dài, nói với Heinz đang nổi mẩn đỏ khắp người.
Tố Tố cũng ngồi bên cạnh Heinz, cô khẽ nhíu mày, lo lắng hỏi bác sĩ: “Vậy..…nguyên nhân là do đâu? Nếu chỉ là dị ứng do kí©h thí©ɧ từ bên ngoài thì có cần thiết phải làm các xét nghiệm như sàng lọc chất gây dị ứng không?”
“Không biết.” Vị bác sĩ trung niên đầu hói cầm bút máy lật qua lật lại giấy chứng nhận y tế, không biết viết gì.
“Không biết?” Hiển nhiên Heinz đã bị chọc giận trước thái độ làm việc lười nhác và vô trách nhiệm của bác sĩ, “Xem ra bác sĩ người Pháp cũng giống như các quân nhân vậy, không một ai đáng tin cậy cả.”
Bác sĩ vẫn chậm rì rì, vẫn giữ nguyên thái độ thờ ơ với cuộc sống như thường ngày, “Thưa ngài Thiếu tá cáu kỉnh, anh vào thư viện quốc gia tra tư liệu thì sẽ biết ngay, hơn 75% trường hợp bệnh sởi là không có nguyên nhân, có thể là do ăn uống, có thể là do ánh nắng chiếu vào người, nguyên nhân thật sự chỉ có Chúa mới biết.”
“Tôi thấy anh chính là một kẻ lang băm không hơn kém.”
"Tất nhiên anh có thể lựa chọn đi đến bệnh viện khác, tuy rằng, nguyên nhân của bệnh sởi vẫn chưa rõ ràng, nhưng tôi dám cam đoan, ở Paris không có bất kỳ một bệnh viện nào có thể so sánh với St. Louis.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lili-marleen/3465014/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.