Sau khi rẽ ngang rẽ dọc cũng là lúc Tần Lạc Y cho rằng mình như muốn té xỉu, Da Luật Ngạn Thác đi ở phía trước đột nhiên dừng bước.
“A…” Tần Lạc Y không chú ý, đột nhiên đụng vào lồng ngực ấm áp của Da Luật Ngạn Thác.
Da Luật Ngạn Thác buồn cười đỡ Tần Lạc Y bị đụng khiến cho thất điên bát đảo, đây chính là kết quả của việc đi đường mà không chịu để tâm.
Thực ra từ lúc vào cửa, Da Luật Ngạn Thác vẫn quan sát nét mặt biến đổi của Tần Lạc Y, khi hắn thấy nàng nhìn xung quanh cũng biết Tần Lạc Y cũng không phải là ngạc nhiên trước quy mô của phủ đệ, mà là… nhớ đường đi trong phủ đệ.
Khi hắn thấy được điều đó, trong lòng dâng lên một hồi mất mát, chẳng lẽ nàng một chút cũng không muốn ở lại bên mình sao?
“Người đâu, đưa công chúa hồi cung!” Da Luật Ngạn Thác lạnh lùng nhìn thị vệ bên người kêu to.
“Ngạn Thác biểu huynh, Thiên Phái tưởng là sẽ cùng huynh gặp gỡ một chút!” Tiêu Thiên Phái biến sắc, lập tức giữ chặt cánh tay của Da Luật Ngạn Thác cánh tay nói.
Chân mày Da Luật Ngạn Thác lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
“Công chúa, mời…” thị vệ tiến lên trước nói .
Tiêu Thiên Phái cực kì không muốn mà nhìn Da Luật Ngạn Thác: “Vậy nếu huynh có thời gian thì hãy vào hoàng cung thăm muội nha!” Nàng lẩm bẩm nói, nói xong, liền lưu luyến không rời mà ra khỏi vương phủ.
“Các nàng đều lui ra đi!” Da Luật Ngạn Thác chuyển hướng sang nhóm phi tần, thản nhiên nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vuong-phi/87598/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.