Tần Lạc Y chống đối nhìn Da Luật Ngạn Thác, đôi mày xinh đẹp nhíu lại .
Nam nhân này quả thực quá ghê tởm, thế mà cũng ép buộc mình cưỡi cùng một con ngựa với hắn.
“Tiểu thư… Tiểu thư…” Thanh âm của Sơ Tuyết cách đó không xa truyền đến.
Tần Lạc Y cả kinh, vội vàng quay đầu lại, rốt cục phát hiện Sơ Tuyết đang ở trong xe chở tù.
“Sơ Tuyết…” Tần Lạc Y vừa mới chạy tới liền bị thị vệ hai bên chặn lại.
Tần Lạc Y phẫn hận nhìn qua Da Luật Ngạn Thác.
“Để nàng qua!” Da Luật Ngạn Thác nói với thị vệ.
“Vâng…” Thị vệ sau khi tiếp nhận mệnh lệnh liền thu giáo lại, khúm núm đứng ở hai bên.
“Sơ Tuyết, em sao rồi?” Tần Lạc Y lập tức nhào đến trước xe chở tù, nhìn Sơ Tuyết run lẩy bẩy đến đau lòng.
Có thể là bởi vì Tần Lạc Y và Sơ Tuyết lúc nhỏ sinh ra ở miền nam, tuy nói là lớn lên ở Bột Hải nhưng vẫn không thể chịu được lạnh giá của Bắc quốc.
“Tiểu… thư, Sơ Tuyết… không sao… Người thế nào? Bọn chúng… có xúc phạm người?” Sơ Tuyết lo lắng hỏi.
Tần Lạc Y còn chưa kịp lắc đầu, giọng nói của Sơ Tuyết lại vang lên.
“Tiểu thư… Tay người làm sao vậy?” Sơ Tuyết liếc thấy cánh tay bị thương của Tần Lạc Y, nước mắt trào ra từ mí mắt.
“Sơ Tuyết, ta không sao, không cần lo lắng cho ta!” Tần Lạc Y đau lòng vuốt tóc Sơ Tuyết.
Ngay sau đó, đôi mắt ướt lệ của nàng nhìn về phía Da Luật Ngạn Thác: “Da Luật Ngạn Thác, ngươi không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vuong-phi/87593/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.