Hai hàng nước mắt
Một hồi tàn mộng
Thu khánh trúc vận khóc phù dung.
Tơ liễu hữu tằm, hoa mai vô tung.
( Thông cảm nhé, mình không hiểu nổi được 2 câu cuối của bài thơ nên đành để nguyên convert )
************************************************
“Ngươi nói thật sao?”
Một giọng nói mềm mại mà thanh thoát vang lên, từ sự vui vẻ trong giọng nói có thể nghe ra được mức độ vui mừng của người nói.
Mà chủ nhân của giọng nói đó chính là Tần Lạc Y.
Đôi mắt như đầm nước sâu thẩm của Da Luật Ngạn Thác bớt đi ý cười, đôi môi gợi cảm khẽ mím lại.
“Nếu nàng nghi ngờ thì ta sẽ rút lại lời vừa nói.”
Trong giọng nói hàm chứa ý cười nhạo đầy thích thú.
Ánh mắt của Tần Lạc Y khẽ biến đổi, nàng vội tiến về phía trước nói :
“Không, ta không có nghi ngờ lời nói của ngươi, ta chỉ là…. chỉ là…”
Hàm răng tinh tế của nàng khẽ cắn đôi môi mềm tuyệt đẹp như một cánh hoa.
Trước đây nàng chưa từng khẩn trương đến vậy.
“Chỉ là cái gì?”
Da Luật Ngạn Thác dùng tay kéo Tần Lạc Y vào trong ngực mình, hít một hơi thật sâu hương thơm thoang thoảng tỏa ra từ người nàng.
Hơi thở ấm áp của Da Luật Ngạc Thác rơi vào cổ Tần Lạc Y, làm nàng khẽ run lên.
Lúc nào hắn cũng thể hiện mặt mập mờ của bản thân, ngay từ lúc bắt đầu, nàng thật sự không thích ứng được.
Thế nhưng thời gian dần dần trôi qua, nàng phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vuong-phi/2222245/quyen-5-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.