Anh hùng múa kiếm
Ả đào hát khúc thê lương
Từ xưa đến nay hồng nhan luôn bạc phận
Nước mắt tắm ướt gốc Bồ Đề.
Từ khi Dạ Luật Ngạn Thác đưa nàng trở về từ Tỏa Diệp Hiên, vẫn cấm nàng không bao giờ được bước vào đó lần nữa, nhưng bây giờ việc duy nhất nàng có thể làm cho cha nuôi là đưa tất cả đơn thuốc và các loại thảo dược cần dùng cho đại phu trong phủ.
Hiện tại bệnh của cha nuôi không còn phát tác, bản thân cũng thấy đỡ lo hơn.
Chăm sóc cẩn thận, nếu có gì sai sót, đừng mong sống nữa.
Hắn trước giờ vẫn lạnh lùng và bá đạo như thế.Nhưng ngay lúc này, nửa người Tần Lạc Y đang treo lơ lửng ngoài không trung, còn Thái Nam thì đang nhìn nàng sợ hãi.
“Chủ,..chủ tử. Người mau xuống đi! Nếu người rơi xuống bị thương hay làm sao, Thái Nam không gánh được hết tội!”
Tần Lạc Y đang treo người trên bờ tường cũng bị dọa đến nỗi chân phát run, nhưng nàng chỉ muốn trèo lên đây để nghĩ cách ra được cửa sau của Tỏa Diệp Hiên mà thôi.
Nàng phải gặp cha nuôi, giải thích với cha mọi chuyện.
Ngày hôm đó cha nổi giận, mà nàng một điều cũng không cất tiếng giải thích, vậy sao coi được?
“Thái Nam, ngươi…ngươi đừng ồn ào thế, ta đã sợ lắm rồi, để thị vệ bắt gặp thì xong đời mất!”
“Chủ tử…” Thái Nam sắp khóc rồi.
Tần Lạc Y vừa nghe Thải Nam nhắc đến hai chữ Vương Thượng, sợ đến mức sảy chân, suýt nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vuong-phi/2222235/quyen-5-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.