Lúc Tần Lạc Y thấy ánh mắt của Da Luật Ngạn Thác bắt đầu ánh lên một chút ấm áp thì liền đi đến chỗ Ninh phi.
Mỗi lần Tần Lạc Y bước thêm môt bước là mỗi lần mùi máu tươi ập vào mũi càng đậm, làm cho nàng suýt nữa thì ngạt thở.
Tần Lạc Y đi đến trước mặt Ninh phi thì nhẹ nhàng ngồi xổm xuống.
Ngón tay trắng nõn của nàng để trước mũi của Ninh phi, trong nháy mắt mặt nàng biến sắc.
Hô hấp của Ninh phi gần như không còn.
Tần Lạc Y vội vàng để tay lên cổ tay Ninh phi, đầu ngón tay đặt lên mạch của nàng ta.
Một lát sau, nàng yên lòng thở dài một hơi.
Sau đó nàng lại chuyển sang Na Hi, đến khi xác định được nàng ta còn hô hấp thì nàng mới nhẹ nhàng thở ra.
“Được rồi, Y nhi, việc cần làm nàng cũng đã làm rồi,giờ theo ta về tẩm cư được không?”
Da Luật Ngạn Thác thật sự không hiểu, rõ ràng là Ninh phi này làm hại nàng mà nàng vẫn còn quan tâm đến sống chết của nàng ta.
Tần Lạc Y không để ý đến lời của Da Luật Ngạn Thác mà đi tới trước mặt Ninh phi, sau đó bấm vào huyệt nhân trung của nàng ta.
“Hừ…”
Một tiếng hừ lạnh vang vọng khắp cả gian phòng.
Ánh mắt của Da Luật Ngạn Thác lập tức xuất hiện vẻ tàn nhẫn lạnh lẽo.
“Quả là ngu xuẩn thì sống dai, người đâu!”
Cả Tần Lạc Y và Ninh phi đều hoảng sợ.
“Có, Vương thượng!”
Thị vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vuong-phi/2222202/quyen-6-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.