Đây là thuốc bột gì vậy?
Mùi vị thật kỳ quái, vì sao mình chưa từng gặp qua chứ? Hơn nữa thuốc bột này lại giả thành phấn của cây tùng, nằm ở chỗ vốn đặt tùng phấn, xem ra rõ ràng là tùng phấn đã bị người khác dời vị trí.
Quên đi, vẫn là tìm tùng phấn quan trọng hơn!
Tần Lạc Y thực sự không còn thời gian để tiếp tục trì hoãn, qua một lúc tìm kiếm, rốt cuộc nàng tìm được một ít thuốc bột giống thuốc bột màu vàng kia như đúc ở tủ thuốc bên tay trái.
Nàng nhẹ nhàng ngửi, không tồi, đúng là nó.
Lấy tùng phấn nhẹ nhàng cho vào bát thuốc, chờ sau khi hòa tan, nàng lập tức cầm lấy thuốc đi ra ngoài.
☆☆☆☆☆☆☆☆
Nhà giam Đông Lâm Vương phủ.
Khi Tần Lạc Y liếc mắt nhìn thấy Tang Trọng Dương thì tim lập tức đau đớn vô cùng. Dưới sự giúp đỡ của Thái Nam, nàng cuối cùng đã gặp được Tang Trọng Dương bị nhốt ở chỗ này trong thời gian dài.
“Tang đại ca!” Nàng nhẹ giọng gọi hắn, âm thanh run rẩy.
Tang Trọng Dương bị buộc trên cái giá chữ thập, trên người của hắn cũng không có bao nhiêu vết thương ngoài da, cho nên Tần Lạc Y có thể suy đoán Da Luật Ngạn Thác cũng không có thi hành khổ hình đối với hắn, nhưng mà nhìn khí sắc, xem ra nội thương của Tang đại ca quả nhiên là không có điều trị tốt.
Một tiếng kêu mềm mại khiến Tang Trọng Dương hơi hơi mở mắt.
Y nhi! Là Y nhi!
Trong đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vuong-phi/2222130/quyen-9-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.