Trái tim Tần Lạc Y bỗng chốc tựa như ngừng đập, vì nàng hiểu ý của hắn.
“Y nhi…”
Giọng nói của Tang Trọng Dương khẽ run, vẻ mặt càng thêm đau khổ.
Lập tức, hắn buông cánh tay của Tần Lạc Y ra, hét lớn một tiếng, hung hăng đánh một chưởng xuống cái bàn bên cạnh.
Nội lực thâm hậu của hắn thoáng chốc làm cái bàn vỡ tan tành.
Hắn ngẩng đầu lên một lần nữa, vẻ lạnh lùng kiêu ngạo che đi đôi mắt băng giá của hắn, toàn thân Tang Trọng Dương tỏa ra mùi vị thù hận, hắn không nói hai lời, bước ra cửa…
“Tang đại ca, huynh muốn đi đâu?”
Tần Lạc Y vì hoảng sợ mà nghẹn ngào hỏi, đồng thời, một có một tia bất an xẹt qua cơ thể nàng.
Cơ thể nhỏ bé của Tần Lạc Y nhanh chóng chạy đến chắn trước mặt Tang Trọng Dương.
“Y nhi, muội tránh ra, ngày hôm nay ta thà cùng Da Luật Ngạn Thác đồng quy vu tận (1),chứ tuyệt đối không muốn trở thành kẻ tham sống sợ chết !” Trong mắt Tang Trọng Dương tràn đầy đau khổ cùng giết chóc.
(1): cùng hủy diệt, cùng đến chỗ chết.
Sau khi hắn trông thấy dấu thủ cung sa của nàng biến mất, hắn đã sớm mất đi lý trí!
Cái đồ cầm thú này!
Đôi tay trắng nõn của Tần Lạc Y khẽ bao phủ lên cánh tay hắn, thật sự có thể trấn an hắn.
Một tiếng than nhẹ bật ra từ đôi môi Tần Lạc Y, cánh tay như phiến lá rụng khẽ vuốt ve làn nước, đôi mắt trong suốt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vuong-phi/2222111/quyen-10-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.