Liễu ti trường, xuân vũ tế, hoa ngoại lậu thanh điều đệ.
Kinh tắc nhạn, khởi thành ô, họa bình kim cưu cô.
Hương vụ bạc, thấu trọng mạc, trù trướng tạ gia trì các.
Hồng chúc bối, tú vi thùy, mộng trường quân bất chi.
(Phần thơ xin phép được giữ nguyên convert)
☆ ☆ ☆ ☆ ☆ ☆ ☆
Bầu không khí của bữa cơm tối thân mật đến lạ thường, điều này khiến cho Tần Lạc Y vô cùng không thích ứng được, toàn bộ hạ nhân đều tranh nhau chen lên phía trước phục vụ nàng ân cần, làm nàng phải trợn tròn mắt.
Trên bàn cơm thân mật càng làm cho nàng mờ mịt không biết phải làm sao, Da Luật Ngạn Thác ôn tồn kéo nàng nằm dựa vào trong lòng hắn, không chút nào kiêng kị bọn hạ nhân trước mặt, mà thể hiện ra sự ôn nhu của hắn.
Biểu hiện của hắn gần như có thể dùng câu nhu tình như nước để hình dung, hắn không ngừng cho nàng ăn các món ăn đặc chế của Giang Nam, trong cái độc tài ngang ngược mang theo sự sủng ái cưng chiều, mà mỗi khi nàng ngước khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy thắc mắc lên nhìn Da Luật Ngạn Thác, thì đều nhận được một đống đồ ăn mà hắn đưa tới.
Hắn cưỡng ép nàng ăn như thế, vậy mà Tần Lạc Y cũng bất tri bất giác ăn nhiều gấp hai lần thức ăn thường ngày, quả thực là kỳ tích!
Cuối cùng nàng cũng biết được vì sao nữ nhân nước Khiết Đan đều nở nang khoẻ mạnh rồi, hẳn là sức ăn của nàng ở trong mắt bọn họ nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vuong-phi/2222090/quyen-11-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.