Khuôn mặt Tần Lạc Y dần dần trở nên ngưng trọng, nàng cắn cắn môi: “Hắn…nên đối xử tốt với Tiêu công chúa mới đúng!”
Ninh phi nhìn bộ dạng tự lừa mình dối người của Tần Lạc Y, cười lắc đầu: “Ngươi thật sự hy vọng Vương gia làm như vậy sao?”
Ninh phi gần đây rất sáng suốt, hơn nữa nói chuyện sắc bén trúng tim đen.
Tay cầm chén trà của Tần Lạc Y đột nhiên run lên, nàng khép mắt lại giấu đi đau thương nơi đáy mắt, không nói gì nữa.
“Tần cô nương, phi tần của vương gia chính xác rất nhiều, được hắn sủng ái cũng có vài người, nhưng mà, ta chưa từng thấy Vương gia sẽ vì một nữ tử mà bi thương như vậy, trong tất cả phi tần trong phủ, làm gì có một ai không muốn vào ở Tây Sương biệt uyển chứ, bởi vì nơi đó đại biểu cho địa vị của Vương phi, mặc dù thế nhưng mà nhiều nữ nhân như vậy, cho dù là phi tần được sủng ái đều không có tư cách vào đây ở, ngươi có biết vì sao vương gia đặt ra quy định phi tần không được phép mang con nối dõi của hắn không?”
Ninh phi nhìn Tần Lạc Y, nhẹ nhàng thưởng thức trà xanh trong chén, hương trà nhàn nhạt quanh quẩn bên môi, mà phía sau nàng, khung cửa rộng mở hiện ra cảnh hoa đào bay phất phới.
Sau khi Tần Lạc Y nghe Ninh phi nói như vậy, cũng nghi hoặc lắc đầu. Nàng hoàn toàn không rõ vì sao Da Luật Ngạn Thác lại lập ra quy củ như vậy!
Trong mắt Ninh phi hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vuong-phi/2222074/quyen-12-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.