Mặt trời chiều ngả về tây, ánh chiều tà nhàn nhạt kéo dài hình bóng của Da Luật Ngạn Thác, bàn tay to của hắn ôm chặt lấy vai Tần Lạc Y, một con ngựa trắng chậm rãi đi theo phía sau bọn họ.
Xa xa kia ánh nắng vàng rực rỡ chiếu sáng khiến núi non trùng điệp như thêm hùng vĩ tráng lệ, mà ở ngay trước mắt họ thì lại là hình ảnh mặt trời chiều đang lặn xuống tạo thành một hình ảnh mỹ lệ.
Cùng ánh bình minh sáng chói của mặt trời lúc sáng sớm có chút khác biệt , ráng chiều vốn là một bức tranh đẹp rực rỡ, ráng chiều chiếu xuống giang sơn khiến giang sơn như biến thành một tấm vải gấm lộng lâỹ.
“Y nhi, nàng xem, núi sông của quốc gia Khiết Đan trước mắt nàng vô cùng tráng lệ!” Da Luật Ngạn Thác chỉ vào cảnh sắc đang được ánh chiều tà bao phủ trước mắt, ngữ khí tràn ngập tự hào, trời sinh khí thế vương giả của một vị vua.
Vẻ đẹp lúc xế chiều đúng là chứa đầy vẻ đẹp nguy nga tráng lệ, nắng chiều chiếu lên mái nhà, giống như được lát một lớp vàng mỏng, rừng xanh tựa như được bao bọc bởi một tầng ánh sáng màu vàng, tựa hồ một ngôi sao nhỏ bé đang lập lòe phát sáng.
Tần Lạc Y đứng trước đón gió, nhìn một vùng núi sông lộng lẫy này, nàng hiểu nam tử đứng bên cạnh mình đây từ nhỏ đã đặt tâm tư lên vấn đề non sông đất nước, hơn phân nửa vấn đề của giang sơn đều là do chính tay hắn giải quyết.
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vuong-phi/2222052/quyen-13-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.