Khi thị vệ thấy Da Luật Ngạn Thác đi đến giữa sân, liền lập tức hướng về phía đại điện hô to.
“Đông Lâm Vương, thỉnh ——” Thị vệ kính cẩn thận khom người bẩm báo.
Da Luật Ngạn Thác không quan tâm đến tên thị vệ, không chút chần chừ đi vào bên trong, phát hiện phía bên hông đại điện kia chính là Hách Lạp Vương lặn lội đường xá xa xôi đến đây, hai bên còn lại là các vị đại thần với vẻ mặt tràn ngập sợ hãi.
Đại điện tràn ngập bầu không khí cổ quái, toàn bộ đại thần đều im lặng mà nhìn hắn đi vào, tầm mắt của mọi người đan xen nhau vô tình tạo thành một tấm lưới, tưởng có thể trói buộc hắn, khiến hắn không thể động đậy, trong đó, còn có cả ánh mắt thù hằn của Hách Lạp Vương.
Da Luật Ngạn Thác lại không để ý, khóe môi nở nụ cười.
Trên môi hắn vẽ ra một nụ cười kỳ quái, khiến cho mọi người càng thêm kinh hãi, da đầu tê dại, không tự chủ mà lén lùi về phía sau một bước.
“Thác nhi, con đã đến rồi!” Hoàng thượng đưa tay chỉ về một cái ghế vàng khác.
“Đa tạ hoàng thượng!” Da Luật Ngạn Thác hơi hạ thấp người, lững thững bước đi thong thả về phía chiếc ghế bên cạnh, thân thể to lớn cho dù chỉ ngồi ở chỗ đó cũng hình thành một loại áp lực.
“Đông Lâm Vương, đối với việc công chúa bị giết hại, bản vương muốn có một lời giải thích hợp lý!” Hách Lạp Vương nhìn lên thấy Đông Lâm Vương ngồi xuống, lửa giận trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vuong-phi/2222047/quyen-13-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.