Loại tin đồn này, nếu như không trả lời, người ta sẽ nói là ngầm thừa nhận, nếu như giải thích hoặc phủ nhận, người ta sẽ nói càng tô càng đen, lại lòi ra một đống ân oán tình cừu, đặc biệt truyền lên mạng lại thêm một đống dẫn dắt và dư luận lên men, mà thế giới này càng gắt gao với phụ nữ, Liễu Vũ đoán tự nhảy mình vào Thái Bình Dương cũng không rửa sạch được.
Nhưng mà, chuyện này mới lộ ra đầu mối, tình thế vẫn chưa trở nên nghiêm trọng, Liễu Vũ chẳng muốn dùng đến trang xã hội, mỉm cười tag tên vào nhóm lớn của công ty: "@Trần Hiểu Hiểu Phòng tài vụ, @Uông Dương Phòng đầu tư, chúc hai vị trăm năm hòa hợp, hy vọng được ăn kẹo hỉ của mấy người sớm. @Uông Dương Phòng đầu tư, làm việc cho tốt, thay đổi thất thường, không được 'nay Tần mai Sở'.
Trần Hiểu Hiểu Phòng tài vụ: Trả lời "@Phó Tổng Liễu Vũ, cảm ơn cô quan tâm."
Trương Tịch Nhan thấy tin nhắn nhóm, theo bản năng quay đầu nhìn về phía Liễu Vũ, chỉ thấy Liễu Vũ ngồi trước bàn làm việc cười hì hì, không thấy tức giận chút nào.
Liễu Vũ ngẩng đầu thấy Trương Tịch Nhan đang nhìn cô, còn mang theo một ít ngạc nhiên, cô nhíu nhíu mày, hỏi:
- Có việc?
Trương Tịch Nhan nói:
- Không có.
Nàng không biết nên nói hành vi của Liễu Vũ là tâm tư khó đoán hay cố tình ra vẻ. Liễu Vũ trả lời thoải mái như thế, cũng làm cho người truyền tin không nói được gì. Mặc kệ Liễu Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-vu-tich-nhan/2855263/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.