Bốn ngày sau, trước cổng lớn Liễu gia nhốn nháo người từ sớm vì hôm nay là ngày Thế tử xuất hành về Nội Đình nên từ đầu giờ mẹo đã bắt đầu huyên náo. Không ít người ở các đường lớn ngõ nhỏ tụ tập lại xem, một số người còn xì xào trao đổi với nhau về vị Thế tử Liễu gia này. Lười biếng ham chơi nhưng được sinh ra từ tướng phủ nên đến Đương kim Hoàng thượng cũng để mắt tới, được ban chỉ gọi vào Sử Học Các học hành, đãi ngộ không thua gì các Hoàng tử.
Trái ngược với bách tính bình thường phải khổ luyện văn võ nhiều năm mới có thể ghi tên lên bảng vàng, muốn gặp mặt Hoàng thượng cũng không dễ, khi gặp phải cẩn thận từng lời nói hành động không dám có chút sơ suất nào, đâu thể như Liễu Trường Lệnh một mặt không vui vì khi vào Nội Đình không có Định Quốc An công bao che dung túng, không được tự do thoải mái như ở Bình Nguyên.
Có người nói Liễu gia uy phong bao nhiêu thì Liễu Thế tử vô dụng bấy nhiêu, suốt ngày không lo chăm chỉ học hành mà chỉ có ăn và chơi. Có người nói Liễu Thế tử chơi đá gà đá dế còn giỏi hơn việc đọc một bài thơ hoàn chỉnh, có lần vì tranh một con gà đá chân đen mà cãi nhau ầm ĩ cả một góc phố, cuối cùng làm chạy hết gà trong lồng của tiệm. Lại có người nói mấy hôm trước Liễu Thế tử đã tháo bản hiệu của Hồng Kim Lâu xuống chỉ vì một nha hoàn bị thương ở đó.. Từng việc từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-tuong-quan/2695340/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.