Khi Liễu Trường Lệnh yên vị trên ngưu xa một lần nữa thì đã là đầu giờ Mùi. Hồng Nhi cuối đầu tỉ mẩn dùng khăn lau tay cho Liễu Trường Lệnh, Lam Nhi vừa bận rộn pha chút nước gừng mật ong cho hắn vừa nhỏ giọng cằn nhằn ỉ ôi: "Thế tử hôm nay uống tận ba bình rượu lớn, lại cứ ăn không ngừng món Tam Xuân Nhục nhúng giấm kia, vừa chua vừa cay nồng hại dạ dày biết bao nhiêu."
Liễu Trường Lệnh nhíu mày, vừa ôm bụng vừa nói: "Thôi nào, đừng có cằn nhằn ta nữa. Nếu ta không tỏ ra rất thích món đó thì làm sao qua mặt được lão cáo già kia. Ải đầu tiên không lọt, sau này làm sao đối phó với hàng trăm con mắt ở Nội Đình? Cô mau mau pha nước cho ta đi, ta đau sắp chết rồi đây này."
Hồng Nhi lau xong tay cho Liễu Trường Lệnh, lại lấy một chiếc khăn sạch khác thấm mồ hôi đang không ngừng rịn ra trên trán hắn. Lúc này Lam Nhi cũng đưa tới một chén nước gừng mật ong nóng, từng muỗng từng muỗng đút hắn uống hết rồi mới dịu dàng đỡ hắn nằm xuống.
Hồng Nhi đau lòng quỳ xuống một bên, ân cần nhỏ nhẹ: "Thế tử tốt, người nhắm mắt nghỉ một lát cho đỡ đau, Hồng Nhi xoa bụng cho người."
Liễu Trường Lệnh bình thường rất tự do, ít khi để người khác chăm chút cẩn thận như vậy nhưng lần này không thể kháng cự được nữa bởi vì thực sự dạ dày hắn cực kỳ đau, vừa đau vừa nóng. Thậm chí trên lưng hắn lúc này đã tuôn không ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-tuong-quan/2695333/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.