- Có hình nhưng không có thần, Khải Linh phù này chỉ là giả, không có tác dụng, có điều. . .
Lý Tu Viễn lấy một cây ngân châm ra ấn vào ngón tay, nhỏ vài giọt máu lên phù. Thời điểm máu tươi nhỏ xuống liền bị mực nước hấp thu, dường như hóa thành một thể.
Một vầng sáng phát ra tờ tờ phù.
- Xong rồi.
Lý Tu Viễn mỉm cười.
Trước kia sư phụ không dùng máu của hắn vẽ bùa, chỉ nói máu của hắn sẽ khiến tờ phù trở nên linh nghiện hơn.
Sau đó Lý Tu Viễn cầm một chén nước, châm lửa ném Khải Linh Phù rồi ném nó vào nước.
Sau khi Khải Linh phù bị đốt sạch, chén nước dường như phát sáng, lộ ra vẻ bất phàm.
- Tiểu Điệp, cho nó uống hết.
Lý Tu Viễn nói.
Nhìn những gì vừa diễn ra, Tiểu Điệp chẳng hiểu thiếu gia đang làm gì, tuy có chút hoài nghi nhưng nào vẫn nghe theo.
Mèo đen muốn kháng nhưng sau khi phù chú vào bụng thì hai mắt lập tức tỉnh táo hơn, trông như có thêm trí tuệ, hiếu kỳ mà đánh giá xung quanh.
- Đừng nhìn nữa, giúp ngươi có thần trí vì có việc cần ngươi làm, từ nay về sau giúp Lý gia trông coi nhà kho, không được cho chuột chạy vào.
Lý Tu Viễn nói.
Lúc này mèo đen như hiểu tiếng người, liên tục gật đầu nhưng lại chợt lắc đầu, chỉ chỉ ngón tay Lý Tu Viễn, sau đó quỳ gối trên bàn sách bái một cái.
- Ngươi đúng là đồ tham ăn.
Lý Tu Viễn lắc đầu cười một tiếng, nhỏ thêm một giọt máu tươi vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-thanh-nhan/5532/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.