Lão Trình đem xác Nhất Phong về Trình Gia Trang nhưng không muốn cho ai đụng vào…Lão muốn nhìn nó thật nhiều,thật kỹ,thật lâu để bù cho 25 năm không nhìn thấy nó.Lão thấy nó-dù giờ chỉ là cái xác trắng nhợt- mới đẹp làm sao,giống mẹ nó làm sao.
- Ông có vẻ thương tiếc cho hắn quá nhỉ?
Shell nói đầy mỉa mai.Lão không thèm nhìn lên,lạnh lùng nói:
- Giờ này ngươi mới chịu xuất hiện hay sao?
Shell tự cho phép mình bước tới,ngồi xuống ghế như một chủ nhân…
- Không.Tôi có mặt từ đầu tới khi ông đem xác hắn trở về đây.
Lão Trình liếc hắn-một ánh mắc sắc lạnh:
- Vậy mà ngươi khoanh tay đứng nhìn...Thật ra ngươi làm việc cho ai?
Shell nhún vai:
- Không ai cả. Tôi làm điều gì tôi cho là đúng thôi.Tôi không ngại cho ông biết,chính tôi đã xui bọn người của Kim Gia cản trở ông cướp tù.Chính tôi hiến kế cho cảnh sát chia làm 3 xe đánh lạc hướng của ông để xe tù tới đúng giờ hành quyết…
Lão Trình đứng phắt dậy.Ông tiến tới xốc áo Shell lên một cách giận dữ, thô bạo:
- Tại sao ngươi lại làm như vậy? Nói!
Shell gạt tay ông ta ra và phủi đi những đường nhăn mà ông mới tạo trên bộ trang phục đẹp đẽ của gã…
- Bởi vì…tôi căm-ghét-hắn! Tuy gương mặt xấu xí nhưng hắn có nhiều bạn bè xả thân vì hắn,hắn có tình yêu của Mei,hắn có… tình thương của ông. Những thứ mà hắn có tôi đều không có.Vậy thử hỏi ông tôi có nên căm ghét ắn hay không?
- Ngươi muốn gì? Lão nói như rít qua kẽ răng.
- Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-hien-dai-truyen-ky/1478408/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.