Dạo gần đây cứ cách dăm ba bữa lại có người đem tới phủ nha một cái xác treo cổ thật đáng sợ,mắt mũi miệng đều rỉ máu đen,mà lại đều là đàn ông,đều là văn nhân,nho sĩ tài tử có tiếng trong kinh thành. Các vụ tự tử bí ẩn kia liên tiếp xảy ra khiến cho mọi người lo lắng,ra vào xôn xao bàn tán.Tiểu Ngọc quyết định vào cuộc để tìm hiểu bí ẩn đằng sau những cái chết treo cổ. Nàng cải dạng một thư sinh, đến khuya lại đi đây đi đó khắp nơi.Có một hôm, nàng vô tình bắt gặp một cô gái đẹp nhìn nàng say đắm,nhưng chỉ thoáng một cái cô ta lại biến mất. Tiểu Ngọc đuổi theo,chẳng biết đi bao xa,chẳng biết nơi đó là đâu vì chung quanh nàng hoàn toàn bị sương mù vây phủ. Khi đi khỏi màn sương,nàng giật mình khi thấy mình đang đứng giữa một rừng trúc. Nàng dần dần nhớ ra mình đã một lần tới nơi này.Vừa định quay lưng đi thì có tiếng tiêu ngân vang khiến nàng không cưỡng lại được,nó làm cho nàng có cảm giác ngất ngư,dịu ngọt,say lòng…Nhưng lí trí Tiểu Ngọc lại đánh thức nàng khỏi tiếng tiêu mê hoặc ấy,nó bảo nàng phải tỉnh táo,phải sáng suốt. Nàng quay lưng đi. Nhưng chàng trai kì lạ kia lại thình lình xuất hiện khiến Tiểu Ngọc giật mình.
Chàng nhìn nàng với cái nhìn ưu tư, tha thiết… Thật khó hiểu…
“Lại là nàng?Nàng lại muốn tới đây hại ta nữa sao?”
“Ngươi không thấy ta là nam nhân sao mà lại gọi ta là nàng?”Tiểu Ngọc cáu kỉnh. “Mà ta đã làm gì mà ngươi bảo là ta hại ngươi? Ta có biết ngươi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-hien-dai-truyen-ky/1478361/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.