Tuy rằng Hữu Xu còn nhỏ tuổi, nhưng đã từng thấy qua rất nhiều tình cảnh lớn, thực nhanh liền thoát khỏi sợ hãi, cố gắng cầu sinh. Cậu lần thứ hai đưa tay, hung hăng chọc về mắt tăng nhân, đối phương lập tức buông tay ra, che mắt kêu thảm thiết. Thừa khe hở này, Hữu Xu chạy đi như điên, trong lúc vội vàng nhìn lại, đã thấy tăng nhân căn bản không quan tâm con mắt bị phá hỏng, cũng bay nhanh đuổi lại đây. Nghĩ cũng đúng, khối thân thể này chung quy không phải của nó, dù có đau nữa, vì máu thịt của thế ngoại chi nhân, nó cũng có thể nhẫn nại.
Hữu Xu chân ngắn, tốc độ làm thế nào so được với một người thành niên, mắt thấy liền bị đuổi kịp, không khỏi âm thầm kêu khổ, sớm biết lệ quỷ đuổi theo không bỏ, không chỗ nào không có mặt như thế, mình nên thời thời khắc khắc đi theo bên cạnh chủ tử. Nhưng mà hiện tại hối hận cũng đã muộn rồi, dù cậu có mọc thêm cánh, cũng không có khả năng nháy mắt bay trở về.
“Cứu mạng! Chủ tử cứu mạng!” Hữu Xu kéo cổ họng hô to, nhưng nơi này cách phật điện thực xa xôi, đường nhỏ cũng thực hẻo lánh, đừng nói thiếu niên, dù là tăng nhân trong chùa cũng không thấy bóng dáng.
Nghe thấy tiếng bước chân sau lưng càng ngày càng gần, Hữu Xu mơ hồ cảm thấy tuyệt vọng, trong lúc nguy nan, một trận tiếng xé gió bỗng nhiên lao tới, ngay sau đó là hai tiếng kêu thảm thiết. Hữu Xu quay đầu nhìn lại, phát hiện tăng nhân bị lệ quỷ nhập vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dong-nhan-huu-xu/198169/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.