Bộ tộc Tống thị đã sớm suy tàn nhiều năm, chỉ riêng một phòng của Tống Khánh Tài, cũng chính là phụ thân của “Tống Hữu Xu” sống qua ngày giàu có và sung túc, cho nên thường thường có tộc nhân tìm tới cửa tìm kiếm cứu tế. Nhưng Tống Khánh Tài là một người lục thân không nhận, ngay cả nhi tử ruột của mình cũng không nuôi dưỡng, huống chi là chi thứ huyết thống cách xa vạn dặm, chỉ cần phân phó gia đinh lấy chổi đuổi người đi. Dần dà, thanh danh cay nghiệt của Tống Khánh Tài liền truyền ra ngoài, phóng mắt toàn tộc, lại không một ai mang lòng hảo cảm với ông ta. Cũng chính vì như thế, sau khi Tống Nhẫn Đông bị Thành vương trượng chết, tộc nhân không muốn đến phúng viếng, ngược lại bỏ đá xuống giếng, sôi nổi tiến đến chia cắt gia sản.
Chỉ trách Phương thị tự làm bậy không thể sống, đã sớm hạ quyết tâm muốn giết chết “Tống Hữu Xu”, bởi vậy cố ý vô tình bảo người thả ra tiếng gió, nói Tống nhị thiếu gia mất tích, sau đó lại phái người đến hãm hại. Nhưng không chờ bọn họ động thủ, Tống Nhẫn Đông liền xảy ra chuyện, sau đó Hữu Xu thay thế nguyên chủ.
Phương thị luồn cúi xu nịnh cả đời, vốn cho rằng mình mới là người thắng lớn nhất, lại không ngờ nước cờ then chốt đi không thích hợp, cả bàn cờ liền thua, rơi vào kết cục không chỗ dung thân. Các tộc nhân nghèo khó đã lâu lắm, được Tống nhị thiếu gia đồng ý, lập tức chộp lấy côn bổng đánh tới cửa, đào tư khố của Phương thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dong-nhan-huu-xu/1344468/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.