Thiếu niên thẳng thắn nói mình không phải là hoàng tộc Cơ thị, khiến đám người Lưu Ôn trở tay không kịp.
“Làm sao có thể? Ngươi vẫn luôn lớn lên trong hoàng cung, nếu không phải hoàng tộc, thái hậu và tiên đế nuôi nấng ngươi như thế nào? Phải biết, lẫn lộn huyết mạch hoàng thất là tội lớn tru di cửu tộc.” Hoặc là, thân thể này chính chủ là Thuần đế, người này mới là cô hồn dã quỷ tu hú chiếm tổ? Lưu Ôn lộ vẻ mặt hoài nghi.
“Mặc kệ ngươi đang giả điên giả ngốc cái gì, chỉ cần đi lên mở cửa ra là được!” Giọng điệu Lưu Truyền Sơn cực kỳ không kiên nhẫn.
Thấy chủ tử cũng gật đầu với mình, Hữu Xu chỉ đành đi lên trước, đặt tay vào trong vết lõm. Cậu hơi hơi nhướn mày, phát giác cánh cửa này thật là có chút huyền cơ, dấu tay trên đó không lớn không nhỏ vừa khớp với mình, nếu đổi người khác đến tất nhiên không được, giống như lúc trước khi xây dựng là dùng khuôn mẫu tay phải của mình vậy.
Cửa đá hồi lâu không thấy động tĩnh, cậu nâng tay lên, làm rách vết đao ngày hôm qua, thả một chút máu tươi vào rồi lại ấn, vẫn như cũ không chút sứt mẻ.
“Cũng không được à?” Đám người Lưu Ôn thất vọng.
“Không được thì thôi, nhanh chóng băng bó miệng vết thương một chút.” Mạnh Trường Dạ có ý đồ kéo thiếu niên ra, lại nghe cậu thấp giọng nói, “Để ta thử lại một lần.”
Cánh cửa này và quỷ môn thật sự rất giống, dùng máu tươi ấn lên không mở, vậy dùng tử vi đế khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dong-nhan-huu-xu/1344463/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.