Có lẽ là do trong lòng sợ hãi đối với thời gian vĩnh viễn đình trệ, khi chủ tử dần dần già đi, Hữu Xu cũng sinh ra nguyện vọng mãnh liệt chết cùng với hắn. Mà năng lực trước đây đối phương đưa vào trong cơ thể cậu là để bảo hộ, vì phòng ngừa cậu làm ra việc ngốc nghếch không thể vãn hồi, lực lượng này bắt đầu tự động phong ấn tinh thần lực của cậu, dẫn đến cậu không thể khống chế mà rơi vào ngủ say.
Vừa mới khôi phục tri giác, còn không kịp thở, nghênh đón cậu chính là một bàn tay thật mạnh, mà người động thủ lại là chủ tử mà cậu nhớ mãi không quên, cái này bảo cậu làm thế nào tiếp thu? Cậu trừng mắt nhìn, không dám tin thấp giọng gọi, “Chủ tử?”
Trừ khi bị mấy thuật pháp nhỏ linh tinh như thủ thuật che mắt mê hoặc thần trí, nếu không chỉ dựa vào mắt thường, cậu tất nhiên sẽ không nhận sai chủ tử nhà mình. Người trước mặt tuy rằng để râu quai nón dày rậm, trên mặt còn vắt ngang một vết đao dữ tợn, lại không che giấu được mặt mày tuấn mỹ vô trù, lạnh lùng cương nghị kia. Thực hiển nhiên, hắn lại thay đổi một thân thể hoàn toàn mới, mà mình và hắn đến tột cùng có quan hệ như thế nào? Nhìn biểu tình căm hận, cử chỉ thô bạo của hắn, hình như không phải bạn bè, mà là kẻ thù?
Trong lòng Hữu Xu bối rối, nhưng cũng biết trước khi làm rõ tình huống, tốt nhất vẫn là đừng hành động thiếu suy nghĩ. Cậu ngẩng đầu nhìn trời, nhanh chóng chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dong-nhan-huu-xu/1344457/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.