Đại phu ngồi ở y quán chưa từng thấy qua tình cảnh này. Thế tử Định Quốc Công phủ cùng đích tôn của Triệu Thừa tướng ở phía trước mở đường, phía sau một đám con cháu huân quý phần phật đi theo, vây quanh hai thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi ở giữa, một người đầu đầy mồ hôi mà đỡ, một người đi lại bất tiện, mặt lộ vẻ thống khổ, tựa như bị bệnh nặng gì.
Cả ngày ông ở chỗ này đợi khám bệnh, gặp nhiều người lui tới, cũng coi như rất có ánh mắt, nhất thời khẩn trương lên. Tiết thế tử và Triệu công tử đều là thư đồng của cửu điện hạ, vả lại trong những người này còn dẫn theo thái giám mặt trắng, chẳng lẽ người bị thương là cửu điện hạ?
Nương của ta ơi! Hôm nay sao lại xui xẻo như vậy? Xem bộ dạng cửu điện hạ đau đớn khó nhịn, nửa bước khó đi, khẳng định là bệnh rất nặng, không kịp chạy về cung mới chạy tới chỗ mình, nếu mình trị không hết cho hắn, đây chính là phải chém đầu đó! Nghĩ vậy, đại phu chỉ cảm thấy tim đập thình thịch, khi đứng lên run rẩy vài cái, hận không thể dập đầu bái lạy, thuận tiện van cầu tôn Bồ Tát này đến chỗ khác đi.
Vừa muốn há mồm, thiếu niên đỡ người đã chỉ vào vạt áo cửu điện hạ, nói, “Đại phu, xem cho hắn đi, ở đây hắn bị bỏng.” Dứt lời vươn đầu lưỡi ra, chút có chút không mà liếm mứt quả, thái độ vô cùng nhàn nhã.
Đại phu nghe lời ấy đột nhiên thở ra một hơi, thầm nghĩ bị bỏng hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dong-nhan-huu-xu/1344403/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.