Hữu Xu hút một hơi như cảm thấy không đủ bảo đảm, còn muốn hút thêm mấy cái, rồi lại lo lắng động tác trước đó quá lớn, làm thanh niên tỉnh dậy. Cậu nằm úp sấp ở bên gối, một mặt khống chế hô hấp, một mặt nhẹ giọng kêu, “Chủ tử, chủ tử? Ngươi tỉnh rồi sao?”
Dù Cơ Trường Dạ đã triệt để tỉnh táo, lúc này cũng không dám có chút động tác. Hiện tại hắn rất loạn, vốn tưởng rằng Hữu Xu muốn làm chuyện gì thực có lỗi với mình, lại không ngờ cậu thế mà hôn trộm mình. Vì sao cậu lại làm như thế? Tâm tình thay đổi rất nhanh, chợt buồn chợt vui, Cơ Trường Dạ càng thêm luống cuống.
Cảm giác được hơi thở nóng rực của thiếu niên lần thứ hai phất lại đây, hắn trở người, làm bộ ngâm nga vài câu, khiến đối phương biết khó mà lui. Nhưng với Hữu Xu mà nói thì long khí cùng cấp bậc với tánh mạng, nếu trong lúc ngủ mơ không chiếm được, bức đến nóng nảy cậu thật sự sẽ cường hôn giữa ban ngày đó. Vì vậy, tuy bị hoảng sợ run rẩy, cậu vẫn không buông tha, mà là từ góc trong giường lặng lẽ chạy ra bên ngoài, ngồi trên mép giường, nghiêm túc nhìn gương mặt khi ngủ của thanh niên.
Qua ước chừng nửa khắc đồng hồ, thanh niên không xoay người nữa, hô hấp cũng cực kỳ vững vàng. Trái tim treo cao của Hữu Xu buông xuống, lần thứ hai chậm rãi ghé sát vào, dùng đầu lưỡi cạy mở hàm răng đối phương.
Bàn tay giấu trong đệm chăn của Cơ Trường Dạ đột nhiên nắm thành đấm, rất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dong-nhan-huu-xu/1344377/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.