Dịch: Bánh Bao
---
Học sinh bên cạnh nghe vậy đều gật đầu:
- Đúng vậy, Lý huynh à, mặc dù cách nói của Lưu huynh có chút không hay nhưng ngươi không nên tính toán chi li, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.
- Đúng vậy a, mọi người đều là đồng môn, tranh chấp làm gì, không bằng Lý huynh xin lỗi một câu, việc này coi như xong.
- Lấy đức báo oán mới là đức hạnh của người quân tử, Lý huynh nên học theo phong thái của thánh nhân.
Lý Tu Viễn nghe được lời nói của những học sinh kia mới cười đáp:
- Bây giờ lại thành ta không đúng? Ta tranh luận với Lưu Tuấn Sinh là lấy đức báo oán nên phải xin lỗi gã? Xem ra chư vị đồng môn đọc sách quá nhiều nên đầu óc lú lẫn rồi.
- Lý huynh, lời này có chút nặng rồi.
Lúc này có thư sinh không vui lên.
Không chỉ có là hắn, những thư sinh bênh vực Lưu Tuần Sinh cũng tức giận nhìn Lý Tu Viễn, không ngờ bình thường phong thái hắn ta nổi bật như vậy, cuối cùng vẫn là tục nhân không nói lý, thương nhân vẫn là thương nhân, phẩm hạnh và học vấn chẳng cách nào tăng trưởng được. Đăng tải độc quyền tại Truyen Y Y . com
- Chư vị chớ tức giận, ta lại hỏi chư vị một câu, các người đồng ý phải lấy đức báo oán, vậy ta muốn hỏi, lấy đức gì báo oán vậy?
Lý Tu Viễn bình tĩnh nói.
Lấy đức gì để báo?
Lưu Tuấn Sinh cười khẩy:
- Tất nhiên lấy đức báo đức.
- Lấy đức báo oán, lấy đức báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dai-thanh-nhan/194177/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.