- Người tu đạo không bao giờ nói bậy, đứa nhỏ này vẫn còn dính máu, chỉ cần tắm rửa sạch sẽ Lý lão gia tự biết bần đạo nói thật hay giả.
Tuy bên ngoài Đạo nhân mù nói một cách trấn định nhưng trong lòng lại cuồng hét:
“Đúng là cmn đại cơ duyên, trời sinh thánh nhân, trong người là Thất Khiếu Linh Lung Tâm, chẳng lẽ não của lão thiên gia úng nước rồi, lại phát hoa thơm bánh ngọt này xuống, may mà bần đạo tới nhanh, nếu chậm sợ sẽ bị quỷ quái tà mà nào đó bắt mất.
Nghe vậy, Lý Đại Phú phân phó:
- Còn sững người ở đây làm gì, không mau tắm rửa cho con ta đi.
Chờ chút, nếu Lý lão gia tin bần đạo, chuyện tắm rửa này để ta làm cho.
Đạo nhân mù bước tới và nói.
Lúc này Lý Đại Phú có chút kinh ngạc:
- Không phải người tu đạo kiêng kỵ nhất là máu bẩn hay sao? Nếu dính phải sẽ mất hết đạo hạnh.
- Nguyên lai Lý lão gia cũng biết người tu đạo kỵ máu bẩn? Ha ha, việc này Lý lão gia yên tâm, được tắm rửa cho quý tử là cơ duyên của bần đạo, không những không ảnh hưởng tới đạo hạnh mà ngược lại còn tăng nữa kìa.
Đạo nhân mù nói thẳng, sau đó thoải mái tới gần bà đỡ, cẩn thận ôm hài tử khắp người đầy máu vào lòng.
“Trái tim Thất Khiếu Linh Lung, thần quỷ không dám tới gần, chứ tà tránh xa, là khắc tinh của hết thảy đạo pháp, thần thông quỷ quái, thứ duy nhất có thể khắc chế là mẫu thân chi huyết*.”
*máu của mẹ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dai-thanh-nhan/194165/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.