Lý Đại Phú trầm ngâm một chút, do dự hồi lâu mới lên tiếng:
- Có câu hôn nhân đại sự cần phụ mẫu làm chủ. Nếu cha mẹ của ngươi có thể tới một chuyến, thương nghị một chút về chuyện nạp thiếp của Tu Viễn thì không còn gì tốt hơn.
- Đa tạ lão gia, ta sẽ thông tri phụ mẫu tới một chuyến.
Lục Nga vui mừng.
Nghe vậy Lý Tu Viễn cũng không cười nổi. Hắn nhìn ra phụ thân không muốn nhận Lục Nga, mời phụ mẫu tới chỉ để kéo dài thời gian. Khi nhà gái tới cũng chưa chắc thành ra chuyện gì cả.
Thế nhưng phụ thân lấy cớ, hắn đâu có biện pháp phản bác. Dù sao chuyện hôn nhân cũng nên mời phụ mẫu tới. Hồ ly và người chung sống với nhau đúng là khó khăn trùng điệp.
Nói một lúc, Lý Đại Phú chợt đổi đề tài, ông thở dài:
- Chuyện này nói ra cũng vì tên Lưu huyện lệnh đáng chết kia. Nếu tham quan không để mắt tới Lý gia chúng ta, Lý gia sẽ không xảy ra nhiễu loạn. Bất quá sau chuyện này vi phụ hiểu rõ một chuyện, Lý gia có tiền vẫn chưa đủ, còn phải có quyền nữa.
- Nhi tử, con đã thành đồng sinh nhiều năm. Hẳn cũng nên sớm chuẩn bị mà đi thi tú tài trong thành. Sau khi có thân phận tú tài lại thi cử nhân. Sau đó thi đình đề danh. Vậy Lý gia chúng ta cũng xem như quanh tông diệu tổ, khi đó cần gì sợ những thứ như Lưu huyện lệnh kia.
Ở thế giới này, công danh vẫn rất trọng yếu.
- Hài nhi đã sớm có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dai-thanh-nhan/1375284/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.