🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mây đen che khuất mặt trời, cuồng phong gào thét.

Cây cối xung quanh bị gió thôi cho cong gãy, cành khô lá rụng bay loạn. Trong đó còn có vài đạo bóng đen lấp lóe bay qua cùng tiếng nhỏ giọng thầm thì không ngừng vang lên của quỷ mị.

Vốn thời tiết còn rất tốt, bỗng nhiên trở nên thế này là điều vô cùng bất thường.

Giờ phút này không biết mấy con ngựa ngửi tấy mùi vị lạ hay nhận ra nguy hiểm sắp tới mà không ngừng giãy dụa hí vang. Mặc cho đám hộ vệ không ngừng kéo cương, vung roi đánh ngựa vẫn không có cách khiến chiến mã bình tĩnh lại.

May mà thiên lý câu của Lý Tu Viễn hãy còn tốt, dù nó không sợ hãi gì nhưng vẫn cảm nhận được sự nguy hiểm và sợ hãi.

- Đại thiếu gia, ngựa không còn nằm trong sự kiểm soát của chúng ta nữa, sợ rằng không thể vào huyện thành kịp giờ rồi.

Thiết Sơn nói.

Lý Tu Viễn ngẩng đầu nhìn trên bầu trời với vẻ mặt nghiêm túc:

- Không nghe sai cũng đúng thôi, có câu “Vân tòng long, phong tòng hổ”. Hắc Sơn Quân đến, ngựa bình thường ngửi được mùi của nó sẽ sẽ kinh hoảng. Xem ra này Hắc Sơn Quân sẽ không để chúng ta dễ dàng rời khỏi đâu.

- Vậy làm sao bây giờ?

Thiết Sơn hỏi.

- Còn có thể làm sao. Tất nhiên đấu một trận với Hắc Sơn Quân, các ngươi có sợ hay không?

Lý Tu Viễn quay đầu lại hỏi.

Thiết Sơn và hai mươi hộ vệ nhìn nhau, trăm miệng một lời mà nói:

- Không sợ.

- Không phải chỉ là yêu ma

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dai-thanh-nhan/1375268/chuong-134.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.