- Đầu ngươi bị hỏng rồi à. Lão hủ là Hà Thủ Ô tinh, không phải Nhân Sâm Tinh. Nếu lão hủ để ngươi bắt được, ta theo họ của ngươi.
Sau khi Hà Thủ Ô tinh ra ngoài liền quay đầu lại mắng to. Chân chạy còn nhanh hơn thỏ, chớp mắt liền biến mất trong khu rừng. Sau khi tiến vào khu rừng nó liền dùng thử một chút pháp thuật, phát hiện pháp lực đã có thể sử dụng liền cười ha ha một tiếng, lắc mình biến thành một lão giả không tóc, không râu, bay lên không trung.
Lý đại phú nhìn thấy Hà Thủ Ô tinh hóa thành thần tiên bay đi liền sững sờ một lúc lâu.
- Ha ha, thấy ngu chưa, lão hủ biết bay.
Hà Thủ Ô tinh phi thường hưng phấn. Cảm giác trở về từ cõi chết thật sự rất là sảng khoái. Nhất là lúc nhìn thấy Lý đại phú đang cầm cương đao muốn bắt mình trong lòng có loại cảm giá đắc ý nói không nên lời. Lúc này nó bay lên như diều gặp gió, bay vào trong tầng mây, nhanh chóng rời đi nơi đầy ác mộng này. Đồng thời trong lòng cũng thề, cả đời cũng k ông muốn cùng tên tặc nhân kia gặp lại. Lang thang phía chân trời một lúc lâu. Hà Thủ Ô nhớ ra cái gì đó, liền cải biến phương hướng, hướng về phía cửu thiên chi thượng bay đi. Lý Đại Phú trông thấy Hà Thủ Ô tinh đã bay đi, nửa ngày sau mới hồi phục tinh thần lại, vừa lấy lại tinh thần thì câu ông nói đầu tiên là:
- Đáng tiếc, đáng tiếc.
Nói xong, phảng phất mình vừa mới tổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dai-thanh-nhan/1375258/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.