- Cứu mạng, cứu mạng a, xin mấy vị bằng hữu chờ ta một chút.
Dù mệt tới tới thở hồng chộc nhưng Vương Bình chẳng dừng lại mà một đường chạy theo.
- Đại thiếu gia, nam tử kia sắp đuổi tới rồi.
Thiết Sơn nói.
- Ta nghe được.
Lý Tu Viễn nhẹ gật đầu:
- Có lẽ hắn nhớ lại những chuyện đã xảy ra, phát hiện mình gặp quỷ nên sợ rồi.
- Khà khà, đoán chừng hắn đụng phải diễm quỷ rồi.
Một hệ vệ cười hèn mọn rồi nói.
Lý Tu Viễn lên tiếng:
- Diễm quỷ gì chứ, đó là lệ quỷ, diễm quỷ chỉ hút dương khí nên sẽ tìm nam nhân hoan hảo trong đêm. Dù hại người cũng cần thời gian chậm rãi hấp thụ tinh khí. Có điều mới một ngày mà nam tử kia đã bị mê hoặc như thế, hiển nhiên không phải diễm quỷ làm ra, phải là quỷ quái có chút đạo hạnh, hơn nữa lòng dạ cũng độc ác nữa.
- Đáng tiếc đang là ban ngày, lệ quỷ không thể hiện hình. Vì đây là nghĩa địa nên ta không thể tìm ra đâu là mộ phần của lệ quỷ, bằng không ta nhất định tiêu diệt nó.
- Đại thiếu gia theo đạo trưởng học cách hàng quỷ tru yêu ư, sao ta chưa từng nghe đại thiếu gia nhắc tới.
Thiết Sơn hiếu kì hỏi.
- Chưa từng gặp nên không có cơ hội thi triển.
Lý Tu Viễn cười cười:
- Đi chậm lại. Nam tử đã biết bản thân bị quỷ quái mê hoặc, sẽ không nghĩ chúng ta là cường đạo nữa. Với lại nơi này là núi rừng hoang vắn, dương khí hắn suy yếu nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dai-thanh-nhan/1375228/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.