Chỉ bằng điểm này Lý Tu Viễn liền tin lão đạo trưởng kia không nói dối, có lẽ đạo hạnh đối phương không đủ, không đối phó với yêu quái được nên chỉ có thể lực bất đồng tâm đưa gương đồng cho thiếu niên để hắn tự tìm người có năng lực hỗ trợ.
- Xin ngài, cầu xin ngài, hãy giúp ta tiêu diệt con yêu quái kia, muốn ta làm gì cũng được.
Lúc này thiếu niên quỳ xuống nghe thịch một tiếng, không ngừng dập đầu.
- Ngươi làm cái gì vậy?
Lý Tu Viễn biến sắc, vội vàng đỡ hắn lên:
- Ngươi không cần dập đầu, ta đồng ý giúp ngươi, đứng dậy, mau dậy đi.
- Tạ ơn ân công, tạ ơn ân công.
Thiếu niên ăn mày lau vội nước mắt rồi nói.
Lúc này Lý Tu Viễn mới phất phất tay nói:
- Mọi người cùng ta tới thôn trước nghỉ chân.
- Vâng, đại thiếu gia.
Lúc này chúng hộ vệ bắt đầu di chuyển.
Bất quá Thiết Sơn lại nói nhỏ với Lý Tu Viễn:
- Đại thiếu gia, nếu thôn này thật sự có yêu quái, thúng ta trừ khử bằng cách nào đây, sư phụ ngài đã đi rồi, nhìn trước sau thôn làng kia không có cửa hàng nào cả, hẳn cao tăng hay đạo sĩ cũng chẳng có.
- Không quản được nhìn như vậy, trước mắt cứ vào đó xem sao, tóm lại phải nghĩ biện pháp giải quyết, yêu quá làm mưa làm gió, ăn thịt người trong thôn, nếu không diệt trừ, lòng ta khó mà an ổn.
Lý Tu Viễn nhíu mày thật sâu.
- Thế nhưng phía bên lão gia làm sao bây giờ? Chỉ sợ sẽ tới trễ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dai-thanh-nhan/1375204/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.