Lưu huyện lệnh kêu đau một tiếng, mồ hôi lạnh trên mặt ứa ra càng nhiều hơn, nhất là khi thấy chuôi đao dựng thẳng trước mặt mình, ông ta bị hù xém chút nữa thì hôn mê bất tỉnh.
- Huyện lệnh đại nhân, chúng ta tâm sự một chút đi.
Ngô Phi híp mắt, một cước giẫm lên lưng Lưu huyện lệnh.
- Hảo hán tha mạng, hảo hán tha mạng, tiểu nhân mới nhậm chất, cái gì cũng không biết, cái gì cũng không biết, xin hảo hán giơ cao đánh khẽ tha tiểu nhân đi.
Lưu huyện lệnh bị hù thiếu chút nữa là dập đầu cầu xin tha thứ.
Ngô Phi huơ tay, đánh bay mũ quan của Lưu huyện lệnh:
- Cầu ta tha cho ngươi? Lão tử cho phép ngươi làm vậy chưa? Nói, huynh đệ Hàn Mãnh của lão tử bị giam ở nơi nào.
- Ngục, trong ngục.
Sắc mặt Lưu huyện lệnh tái nhợt, hấp tấp vội vàng nói.
- Vậy hẳn ngươi biết nên làm sao rồi nhỉ?
Ngô Phi nói.
Lưu huyện lệnh liên tục gật đầu:
- Biết, biết, lập tức thả người, lập tức thả người. . . Này, có ai không, nhanh, nhanh đi phòng giam thả Hàn Mãnh ra, không, không, không, là mời Hàn Tráng sĩ ra.
- Để các ngươi đi lão tử không yên lòng.
Ngô Phi nhếch miệng cười một tiếng, sau đó phất phất tay:
- Bốn người các ngươi hãy đi theo nha dịch cứu Hàn huynh đệ.
- Vâng, lão đại.
Bốn tặc nhân che mặt đáp lại một tiếng, lúc này mới áp giả một tên nha rời khỏi từ cửa hông.
- Hia tên nha dịch các ngươi trốn ở nơi này là muốn đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dai-thanh-nhan/1375198/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.