Không ngờ Trương Thuận còn có kỳ ngộ như thế.
Thuở thiếu thời cứu được một con chuột, mười mấy năm sau nghèo túng lại được con chuột này cứu tế một phen, còn lấy cho gã bạc cưới vợ, mua nhà.
Về phần vì sao lúc trước là chuột xám bây giờ là chuột trắng cũng dễ hiểu.
Con chuột này có đạo hạnh, đã thành tinh, tất nhiên da lông sẽ biến thành biến trắng.
Có câu nói, vảy giáp biến vàng, da lông biến trắng, đây đều là dấu hiệu cho việc thành tinh.
Cơ mà bạch thử có thể thành tinh trong trong thời gian ngắn ngủi mười mấy năm, hơn nữa đạo hạnh không thấp, hiển nhiên đã kiếm được kỳ ngộ trong khoảng thời gian này, bằng không sao có khả năng thành tinh nhanh như vậy.
Trước mắt, sự tình đã đến nơi này, hết thảy đều sáng tỏ.
Chuột trắng báo ân, trộm bạc của Lý gia cho Trương Thuận, mà dường như Trương Thuận cũng không biết đó là bạc của Lý gia, may mà nữ tử thanh lâu có tên Diễm Hoa khá thông minh, biết bạc kia có thể là trộm được, sợ dẫn phiền phức tới cửa, nhưng vẫn không chiến thắng được tham niệm, tiếp tục hưởng dụng ngân lượng với Trương Thuận.
- Trương Thuận, giao số ngân lượng còn lại ra đây.
Lý Tu Viễn nói.
Giờ phút này Trương Thuận biết gì liền nói ra hết, nào dám giấu diếm, vội vàng dẫn gia đinh đi tìm bạc, có bạc giấu trên xà nhà, có bạc chôn dưới đất, còn có một số thả dưới giếng nước.
Tuy bản lĩnh tên này chẳng ra sao nhưng khả năng cất tiền lại lợi hại như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-dai-thanh-nhan/1375167/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.