“Tổng cộng có chút tiền đó, người có cần phải như thế không?” Phan Tiểu An nói với giọng có chút tủi thân, rồi quay đầu nói lớn hơn: “Ngươi thấy rồi đấy, có còn muốn ở lại không?”
Không khí tràn ngập mùi gà nướng bá đạo và nồng đậm, hòa cùng mùi rượu lê hoa trắng thoang thoảng. Đào Túy im lặng một lát, rồi nói: “Ở vị trí nào làm việc đó, tại hạ thấy Trình huynh làm không sai. Chỉ là một lạng, quả thật có hơi nhiều.”
Trình Tấn đã đặt gà nướng xuống, da gà nướng vàng rộm bóng dầu, bên trong thì tươi non mọng nước. Mùa mưa gần đây, nấm trên núi tươi ngon đúng lúc, A Tòng đã xử lý nấm thành hạt, cùng với hạt giò lụa cho vào bụng gà. Lúc này xé bụng gà ra, hương thơm tươi mới lập tức xộc thẳng vào mũi, ngay cả con mèo nhỏ đang hờn dỗi ở bên cạnh cũng không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.
Ngon... ngon quá!
“Một lạng quả thật hơi nhiều, vậy thì năm tiền đi. Nhưng con gà này ngươi không có phần đâu.” Rõ ràng, Trình huyện lệnh gần đây có chút thích cảm giác bắt nạt mèo con rồi.
Phan Mèo Mèo: !!! Sao có thể!
Hắn lập tức quên Đào Túy, ngẩng đầu nói: “Tiền bạc gì chứ, ta muốn ăn đùi gà! Cả cánh gà nữa!”
Ngươi đúng là biết ăn nhỉ.
Đào Túy có chút ngạc nhiên về cách mà mèo yêu và Trình Diệc An đối xử với nhau. Điều này quá khác với mối quan hệ cấp trên cấp dưới trong nha môn. Thái độ của mèo Kim Hoa này mà ở bất kỳ nha môn nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-chi-di-huyen-lenh-tai-chuc/4883178/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.