Nói cho đúng, chỗ này vốn không thuộc địa phận huyện Thang Khê. Đi chếch xuống phía nam một đoạn nữa là sẽ thấy thành Kim Hoa.
Quan lại các nơi, nếu không có việc đặc biệt, thường chẳng thể rời khỏi khu vực mình cai quản. Nhưng lần này vốn là để hợp lực diệt thảo khấu, nên địa điểm này là do Trình Tấn và Dương tham tướng cùng nhau chọn.
"Lại là yêu quái à? Chẳng lẽ chọc vào ổ yêu hay sao mà đi đâu cũng gặp vậy?"
Phan Tiểu An nhún vai, vẻ bất lực:
"Ai bảo ngươi tới Thang Khê làm huyện lệnh. Chỗ này là đất ba không, người thường chẳng dám tới, yêu quái thì không sợ sơn tặc. Sau này ngươi ở lâu, cái gì mà chẳng thấy, cứ bình tâm."
"... Ngươi đang nguyền rủa bản quan đấy à?"
"Nói sự thật sao lại thành nguyền rủa?" Con mèo chối phắt, rồi bỗng kêu khẽ: " Kìa, con hoẵng yêu tới rồi."
Vừa dứt lời, trước căn lầu tre tạm nghỉ của hai người đã xuất hiện một thiếu nữ tuổi chừng đôi mươi. Quả đúng như lời đồn, yêu tinh hóa hình chẳng có ai xấu, nàng này cũng vậy: dung nhan kiều diễm, chỉ là giữa mày vương chút u sầu, khiến người ta muốn xua đi nỗi lo ấy cho nàng.
"Hai vị có gặp một thư sinh chừng hai mươi tuổi, cao thế này, mặc áo chàm không?"
Là tới tìm người? Trình Tấn vốn không muốn dây dưa với yêu quái, liền để Phan Tiểu An ứng đối. Mèo con thì lại tò mò:
"Chưa gặp. Nhưng ngươi là hoẵng yêu, tìm thư sinh đó để làm gì?"
Thân phận bị vạch trần, thiếu nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-chi-di-huyen-lenh-tai-chuc/4883172/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.