Cơ quan nha môn có ít người, cho nên bất cứ ai lạ mặt bước vào đều dễ dàng bị phát hiện.
Một kẻ không quen biết lén lút lẻn vào bếp sau, rõ ràng là có vấn đề. Vào lúc này nha môn đang gặp nhiều chuyện rắc rối, Chúc Phong Niên cũng chẳng phải kẻ ngốc, lập tức bay vào từ cửa sổ bên hông.
Quả nhiên, vừa vào đã thấy một tiểu nha đầu đang hoảng hốt đậy chặt nắp lu nước.
Chúc Phong Niên là quỷ, người thường không thể nhìn thấy hắn, tiểu nha đầu kia đậy nắp lu xong thì vội vàng rời đi, đi về phía sân trước. Chúc Phong Niên bay đến bên lu nước, mở nắp ra, một luồng tà khí xông thẳng vào mặt.
Thủ đoạn bỉ ổi, Chúc Phong Niên chán ghét thả nắp lu xuống, chạy ra phía trước báo tin.
Trình Tấn nghe xong, bật cười đầy tức giận: "Được lắm, không chơi trò công khai thì chơi trò lén lút, với thủ đoạn này, thảo nào có thể bám rễ ở Thang Khê hàng chục năm không đổ."
Nghe đã thấy là lời nói mỉa mai, Chúc Phong Niên trước đây cũng nghe về sự ngang ngược của nhà họ Tiền, nhưng không ngờ lại vô lại đến mức này: "Nhà họ Tiền này, sao lại ngang ngược đến vậy, đại nhân tuyệt đối không được tha cho bọn họ."
"Nhà họ Tiền? Không, đây không phải thủ đoạn của nhà họ Tiền."
Vậy là ai? Chúc Phong Niên đoán không ra, nhưng Trình Tấn đã vào bếp.
A Tòng từ ngoài đi vào, thấy thiếu gia lại ở trong bếp, không khỏi ngạc nhiên: "Thiếu gia, ngài đói sao? Đều là lỗi của A Tòng..."
"Không phải, thiếu gia ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-chi-di-huyen-lenh-tai-chuc/4883165/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.