“Nhà họ Tiền vì thế mà ghi hận cha tôi, không chỉ cản trở việc thi cử của hai ca ca, còn tung lời mỉa mai rằng ca ca tôi chỉ có hư danh, ngoài cha tôi ra thì chẳng ai coi trọng. Nhà tôi dẫu giận nhưng không dám nói gì, thế mà nhà họ Tiền vẫn không chịu buông tha cha tôi.”
Thương Tam Quan quỳ rạp trên đất, từng lời khóc nghẹn như máu:
“Đại nhân, xin đại nhân đòi lại công bằng cho cha tôi.”
Ai nói nữ nhi không bằng nam nhi? Về sự quyết đoán và gan dạ, cô gái nhỏ nhà họ Thương còn mạnh mẽ hơn hai ca ca nhiều lắm.
Trình Tấn vốn sinh ra ở hiện đại, dù đã ở thời cổ đại mười mấy năm nhưng tam quan (thế giới quan – nhân sinh quan – giá trị quan) của chàng đã định hình, đương nhiên không thấy Thương Tam Quan là vô lễ. Thương Thần và Thương Minh Thân ban đầu còn lo em gái hành xử quá mức, định mở lời hòa giải, nhưng không ngờ vị tân huyện lệnh này lại là người thẳng thắn, chỉ nghe chàng nói một câu dứt khoát:
“Được! Nếu bản quan điều tra ra đúng sự thật, nhất định sẽ đòi lại công bằng cho phụ thân các người. Nhưng nếu ba anh em các người vu cáo, bản quan cũng tuyệt không dung tha. Rõ chưa?”
Ba anh em họ Thương đồng loạt dập đầu tạ ơn.
Xử án không thể chỉ dựa vào cảm tính, cũng không thể nghe một phía. Dù là Thành hoàng gia phái quỷ hồn đến cầu oan, Trình Tấn cũng không thể tùy tiện định tội lão nhị nhà họ Tiền.
Nhà họ Tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-chi-di-huyen-lenh-tai-chuc/4883163/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.