Cảnh tượng này, cho dù là Lữ miếu chúc – người từng thấy đủ mọi chuyện quỷ thần nơi âm ty – cũng chưa từng gặp qua.
Quả nhiên Thành Hoàng gia không lừa ông, tân nhiệm huyện lệnh của huyện Thang Khê đúng là một nhân vật m.á.u mặt. Lệ quỷ kia, chính là loại lệ quỷ tự vẫn mà thành!
Lữ miếu chúc vừa chống cằm, vừa nhìn con lệ quỷ đã bị đ.ấ.m thành một cục “bánh nếp đen”, lặng lẽ hớp ngụm trà để bình tĩnh lại.
Hắc Sơn cảm nhận được Trình Tấn gặp nguy hiểm, vội quay về và vừa khéo chứng kiến cảnh này.
“Yo, Hắc sư gia về rồi à.”
Hắc Lộc Lộc nhìn chằm chằm con lệ quỷ đã bị đập bẹp, giống như vừa bị thứ gì đó nghẹn họng, không biết nói gì.
Thấy đại yêu đã quay về, Trình Tấn đoán rằng lệ quỷ này cũng chẳng dám tiếp tục làm loạn. Chàng chỉnh lại quan phục, tiện tay nhúng nước trong chậu rửa tay rửa sạch m.á.u trên tay, rồi mới thong thả mở miệng:
“Sao im thin thít thế?”
Lệ quỷ bà đồng: Ô ô ô, ở đây có người bắt nạt cả lệ quỷ, mau có quỷ sai đến cứu mạng ta với!
Khi còn sống đã không đấu nổi, thành quỷ rồi vẫn không đấu nổi. Bà đồng lệ quỷ rốt cuộc cũng cam chịu số phận, thậm chí dù đã biến thành quỷ vẫn ngoan ngoãn điều khiển xác để ký tên điểm chỉ. Ý chí sắt đá này, đến Lữ miếu chúc còn phải “cảm động” thay.
Một kẻ tuổi trẻ như vậy mà đã làm quan, quả nhiên chẳng phải dạng vừa.
Lữ miếu chúc lập tức cáo từ lui xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-chi-di-huyen-lenh-tai-chuc/4883158/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.