"Rất tốt, xem ra các ngươi đều biết tác hại của cỏ thủy mãng." Ánh mắt của Trình Tấn lướt qua vẻ mặt kinh hãi của Thiến Nương. "Ngươi, tâm tính lệch lạc, lòng dạ độc ác, g.i.ế.c người đã là tội tày đình, ngươi còn muốn hồn ma của con gái nhà họ Tô không thể đầu thai chuyển thế. Trà thủy mãng thảo phải do người uống mới có tác dụng, là ngươi đã tự tay bỏ độc phải không?"
Sắc mặt Thiến Nương thay đổi, vốn định phủ nhận, nhưng cũng hiểu rằng mình đã kết thúc rồi, lời nói càng trở nên điên cuồng: "Đúng thì sao! Tam Nương có phải là thứ tốt đẹp gì đâu! Nó hãm hại tên thư sinh, lẽ nào là tôi cầm d.a.o ép nó làm sao? Từ nhỏ nó đã như vậy, biết mình đẹp nên kết bạn với tôi, chẳng qua là để tôi làm nền thôi. Rõ ràng tôi cũng không xấu, nhưng người ở Nam Thôn hễ nhắc đến con gái tốt thì chỉ biết đến Tam Nương, Tam Nương, Tam Nương!"
"Tôi làm thì sao! Tôi lừa nó rằng đó là trà thảo dược làm đẹp, lúc nó nâng chén uống, trời biết tôi đã vui sướng đến mức nào! Nó yếu đuối ư? Chẳng lẽ thiên hạ này toàn nữ tử yếu đuối hết à?"
Thấy ánh mắt độc địa của mẹ Tô, Thiến Nương nhìn thẳng vào bà ta: "Đương nhiên tôi biết nó không thích Lưu đại lang, đó là vì tôi nói với nó rằng trong lòng Lưu đại lang đã có người khác, chỉ là phu nhân nhà họ Lưu không ưng thôi. Con người nó kiêu ngạo như vậy, làm sao có thể thích một người đàn ông đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-trai-chi-di-huyen-lenh-tai-chuc/4883156/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.