Sau khi đổ đầy xăng, hai người tiếp tục thu thập chút vật tư, sau đó cùng nhau đi về phía Bắc.
Lần này đến phiên Tư Ngang lái xe, Trì An ngồi ở ghế phụ xem bản đồ, lải nhải nói: „Chúng ta đã chậm trễ một tháng rồi, hiện tại chưa về đến căn cứ Hy Vọng, ông nội nhóc có lo lắng hay không?“
„sẽ không, tôi đã gửi tin cho ông, nói sẽ về trễ, đến lúc đó sẽ mang cháu dâu về gặp ông, ông rất vui vè!“
Trì An: „...Có thể lấy lòng lão nhân gia như vậy sao?“
Tiểu thiếu niên nghiêm túc nhìn về phía trước, không để ý đến cô.
Lần này hai người bọn họ lên đường, trừ bỏ hai người, không còn ai để sai xử, ăn, mặc, ở, đi lại đều tự mình động thủ, cấp bậc chất lượng ăn uống đã bị giảm mấy phần.
Khi người ta có điều kiện, luôn hy vọng bản thân có thể sống tốt một chút, ngay cả Trì An – loại người không thèm để ý đến ăn, mặc, ở, đi lại, hưởng thụ qua hưởng thụ mỹ thực ở nhiều thế giới, ở phương diện ăn cũng rất coi trọng.
Cố tình hai người bọn họ nấu ăn đều không tốt, đặc biệt là ở mạt thế, càng không tính là tốt.
Ăn xong món mì suông do mình làm, Trì An thở dài: „Đáng lẽ nên dẫn Lộ Minh đi cùng.“
„Sau đó làm anh ta bị thịt nát xương tan khi trực thăng nổ mạnh sao?“ Tư Ngang tiếp một câu.
Trì An trừng mắt nhìn cậu, “Nhóc thật không đáng yêu, có phải hay không đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-than/1889676/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.