Sóng biển nhẹ nhàng vỗ vào thân thuyền, trong bóng đêm an tĩnh phát ra từng đợt sóng êm dịu.
Ánh trăng chiếu sáng một vùng biển rộng, từng đợt sóng vỗ dập dìu, nơi xa xa loáng thoáng tiếng hát vang những bài ca cổ xưa của đại dương.
Hết thảy đều có vẻ an bình.
Trì An tỉnh lại trong bóng đêm, phát hiện bản thân mình đang ôm một cái thùng rượu, lưng dựa vào lan can, đầu choáng váng, không có biện pháp tập trung tinh thần, thiếu chút nữa nhịn không được mà ngủ thiếp đi.
cô giật giật thân thể, cả người vẫn chậm lụt, phát hiện mình giống như đang say rượu, cả người mềm như bông, không có sức nhấc nổi tay, đầu óc vẫn mơ màng.
„Tư Ngang...“ cô gọi tên hắn theo thói quen.
thật lâu sau, không cảm nhận được hơi thở cùng vòng ôm ấm áp của hắn, cô mới bất tri bất giác hiểu được, mình đã đến thế giới mới.
Qua một hồi lâu, Trì An mới đè xuống cảm giác ủy khuất khó chịu trong lòng, nhịnkhông được xoa xoa đầu, bỏ qua thùng rượu trong lòng ngực, vịn vào lan can, lảo đảo mà bò dậy.
Sau khi đứng lên, cô nhìn thấy một vùng biển rộng lớn trước mắt.
Ánh trăng như nước, chiếu lên mặt biển yên tĩnh, sóng vỗ nhẹ nhàng, lộ ra phần nhu tình thuộc về bóng đêm trên biển rộng, khiến tâm tình cũng dâng lên một cảm giác dịu dàng.
Trì An ợ một hơi, vịn lấy lan can, dạ dày bị nóng đến khó chịu, nhịn không được nôn khan vài cái.
Sau khi nôn xong, thân thể càng thêm khó chịu, cả người vô lực, thiếu chút nữa là trượt chân té xuống sàn, cũng không biết trước đó uống bao nhiêu rượu nữa.
cô vừa che cái trán khó chịu, vừa quan sát tình hình chung quanh, phát hiện mìnhđang ở trên một chiếc thuyền lớn, mà chiếc thuyền này đang trôi nổi trên mặt biển.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-than/1889640/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.