Editor: La Thùy Dương
Trì An đúng là đã coi hòn đảo này là nơi để du lịch, hoàn toàn phấn khích xem nên chơi như thế nào cho thật vui, thực chất không hề bị thứ gì làm ảnh hưởng.
Ban ngày cô cùng Lucifinil náo loạn vui vẻ trên đảo hoặc ra thẳng bãi biển để chơi, buổi tối thì hai người ôm dính lấy nhau ngắm sao trên trời, nghe tiếng sóng biển và cùng đi vào giấc ngủ.
Trì An thực lòng đem chuyện này trở thành kỳ nghỉ hiếm có của mình. Từ lúc xuyên qua nhiều thế giới đến nay, hiếm khi có một lần cô và hắn có dịp tận hưởng cuộc sống riêng mà không bị ai khác quấy rầy, cho nên cô vô cùng quý trọng cơ hội lần này, đem tất cả những chuyện phiền não và nhiệm vụ … quên đi hết!
Ngoại trừ ngày đầu tiên Trì An ăn thức ăn của đầu bếp bên ngoài làm, thì bắt đầu từ ngày hôm sau, đích thân bọn họ liền tự mình xuống bếp.
Bởi vì Lucifinil không muốn người ngoài đến đây nên tất nhiên sẽ không có đầu bếp làm cơm cho Trì An, lại cũng không thể nhịn ăn được, nên cách tốt nhất chính là tự thân vận động.
Tài nấu ăn của Trì An chỉ bình thường, nhưng tài nấu của Lucifinil thì lại không tầm thường chút nào.
Điều này làm Trì An ngạc nhiên không thôi, xem bộ dạng của tên nam nhân này không giống như người biết nấu ăn nha. Xuyên qua mấy thế giới như vậy mà cô vẫn chưa thấy người này tự động tay làm bếp bao giờ, báo hại Trì An còn lầm tưởng hắn vì ở thế giới hiện đại quá mức khó tính nên mới tự động đi học, còn ở thế giới này đã làm thiên sứ không ăn thức ăn phàm trần, nên hẳn sẽ không bao giờ biết làm những việc này mới đúng.
“Dẫu sao ta đã sống ở đây hơn hai mươi năm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-than/1889591/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.