Edit: Misa
Trì An đột nhiên mở mắt ra, điều đầu tiên cô nhìn thấy chính là vách tường cũ nát cách đó không xa.
Khắp nơi trên đầu tường đều là dấu vết ăn mòn năm tháng, gập ghềnh,vết tích loang lổ che kín cả mặt tường, vụn gạch đỏ rơi xuốngtừng lớp, làm lộ ra gạch đá cũng đã bị hư hại nặng nề phíatrong. Phía góc tường cỏ dại mọc thành từng bụi, trong bụi cỏ lại có thể nhìn thấy một vài loài bò sát không biết tên bay nhanh qua, xaxa còn có một cánh cửa không biết thông đi hướng nào, cánh cửa gỗ nghiêng ngả bị mọt ăn chỉ còn lại một chút, tất cả đều lộ ravẻ hoang sơ như vậy.
Cô chớp mắt vài cái, sau đó lại chậm rãi nhìn khắp xung quanh,vừa nhìn liền thấy trong viện hoang vắng cũ nát này ngoại trừmình ra còn có bốn người.Cách đó không xa là một ông lão có bộ râudê, trong tay lão cầm một cái gương bát quái, ước chừng 60, dángngười tuy gầy nhưng rất rắn chắc, tinh thần minh mẫn, đôi mắt sángngời có thần. Bên cạnh lão là một người đàn ông, thứ hắn đang cầmrất giống cây kiếm gỗ đào, diện mạo thật thà, trên dưới ba mươi,đang đứng canh gác bên cạnh lão.
Xa hơn một chút là một thanh niên khoảng chừng hơn hai mươi tuổi,nhìn sơ qua rất giống tiểu bạch kiểm, hắn đang vòng xung quanh rảigạo nếp.
Tiếng gạo nếp rơi xuống đất phát ra âm thanh tí tách, chớp mắtmột cái màu trắng của gạo liền nhuộm một lớp dầu đen, tiếp theoliền nghe được người trẻ tuổi đang rải gạo nếp hét lớn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-than/1889526/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.