Tiểu Ngọc nhìn thấy tỷ tỷ của mình liền nắm tay Tiểu Ngân chạy hết sức có thể đến bên mọi người. Trong lúc đó thì Phụng cũng đang tìm kiếm đứa em gái của mình bởi vì nàng đã rời khỏi nhà cũng khá lâu rồi mà không thấy trở về, huống chi đây là lần đầu tiên họ đến đây còn chưa biết đường biết người ở đây. Phụng vẫn đang tiềm tiếp thì thấy Mộc Lan cũng từ đằng xa chạy đến thì vội vàng cất tiếng hỏi "Sao rồi Mộc Lan tỷ, có thấy Tiểu Ngọc đâu không?"
Mộc Lan chạy đến bên Phụng thở một cách mệt nhọc, nhìn Phụng nói
"Không thấy, tỷ tìm khắp mọi nơi rồi vẫn không thấy muội ấy đâu cả."
Mộc Lan vừa dứt lời thì cũng đúng lúc từ xa Tiểu Ngọc cùng Tiểu Ngân chạy đến
"Chị chị chị..." Tôi chạy đến thở hồng hộc mà gọi.
Nghe vậy Phụng làm vẻ mặt tức giận quát lại mà trong lòng vẫn không khỏi lo lắng
"Em đi đâu mà để mọi người tìm em hoài không thấy."
"Em xin lỗi, tại em thấy ở bên ngoài mọi người trang trí đẹp quá nên thuận tiện ra xem một chút thôi à." Tiểu Ngọc chỉ biết cười mà giải thích với Tiểu Phụng thôi chứ nàng cũng không dám kể chuyện khi ở hồ.
Nhắc tới ở hồ nàng mới sực nhớ ra Tiểu Hồng đang đứng đằng sau mình, nên nàng nắm tay cô ấy kéo lên đang tính giới thiệu với Tiểu Phụng và Mộc Lan Tỷ thì ở đằng xa có ba bóng dáng cao lớn hướng phía họ đi tới cùng với một tiếng hô "Mộc Lan tỷ."
Nghe thấy tiếng gọi mình nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-ta-con-gap-lai/30736/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.